VÔ
ĐỀ
Từ
buổi em đi xa
anh
ít sang bên ấy
căn
phòng xưa vẫn vậy
nhưng
là phòng người ta
Một
vầng trăng dìu dịu
soi
con đường xa xăm
buổi
tối nào cũng thiếu
một
tiếng cười dưới trăng
Anh
mượn vài quyển sách
Cứ
đợi em mang về
ôi,
khéo vô duyên thật
những
tháng ngày em đi
Vài
ánh đèn le lói
quán
nước vẫn đông người
Mà
lòng anh trơ trọi
chén
nước chè chơi vơi
Điếu
thuốc nào cũng đắng
chiếc
kẹo chẳng ngọt ngào
cả
không gian nằng nặng
trong
đợi chờ khát khao
em
sẽ còn đi nữa
chẳng
quay lại đất này
một
niềm vui đáng sợ
cho
một người nơi đây
Người
gác trường khó tính
chẳng
muốn cho anh vào
anh
quay về cáu kỉnh
Giấc
ngủ dài nôn nao
Anh
muốn quay trở lại
những
năm tháng ngày xưa
Để
chúng mình đi mãi
trong
cuộc đời nắng mưa
Ai
đang nghe lời nói?
ai
đang ngắm nụ cười?
ai
đang nghe tiếng gọi?
ai
đang cùng dạo chơi?
Ai
thấy hét vẻ đẹp
trong
mắt ai mơ màng
và
những ngày xa cách
ai
đợi chờ ai sang
Anh
như cơn sóng cả
khao
khát được gặp bờ
tung
mình lên để ngã
mà
vẫn đầy ước mơ
Lòng
em như giấy trắng
đẹp từng trang, từng trang
đã
biết em đến vậy
mà
vẫn thấy ngỡ ngàng
Hưng Yên 9/1967
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét