DỞ
DANG...
Ta
đang đi đấy chứ?
Nào
có dừng lại đâu
Mà
nhìn trước, nhìn sau
Thấy
quanh mình vẫn thế!
Rõ
ràng ta đang đi
Bởi
mẹ già đã mất
Bởi
tóc ta điểm bạc
Bởi
con ta lớn rồi
Hay
chỉ giấc mơ thôi
ước
gì như thế nhỉ!
Rồi
một mai tỉnh dạy
Lại
bắt đầu vào đời
Mơ
từ khi còn nhỏ
Nay
đến lúc sắp già
Giấc
mơ xưa vẫn thế
Nào
có gì phôi pha
Bé
mơ làm cánh bướm
Tung
tăng dỡn đùa hoa
Chập
chờn đôi cánh đẹp
Đi thăm khắp mọi nhà
Lớn
mơ làm Thạch Sanh
Ôm
cây đàn muôn điệu
Ca
bài ca trời xanh
Cho
niềm vui nảy nở
Thế mà nay vẫn đó
Giấc
mơ vẫn là mơ
Mọi
điều còn dang dở
Mà
đã sang tuổi già
........
HN 10/1991
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét