DÌ
HUỆ
Năm
ngoái về cháu còn gặp gỡ
lời
dặn dò lúc ở, lúc đi
năm
nay cháu lại tìm Dì
than
ôi, Dì đã ra đi lâu rồi
chỉ
nấm mộ xanh ngời cỏ mọc
Dì
lạnh nằm ba thước đất sâu
nào
Dì có nói nữa đâu
im
im trời đất, rầu rầu nước mây
Thế
là hết, từ nay thôi hết
Dì
ra đi vĩnh biệt trần gian
Trăm
năm một kiếp chưa tròn
mà
sao Dì quá vội vàng Dì ơi
Hay
Dì nghĩ cuộc đời sống gửi
Kiếp
phù sinh lắm nỗi gian truân
nên
Dì chẳng muốn dừng chân
tiện
xe tiên đón ân cần Dì đi
hay
nghĩ " tử là quy" mới phải
nên
Dì về gần gũi tổ tiên
thảnh
thơi cánh hạc trăm miền
trước
sau ai chả phải lên với Dì
Cháu nhớ lại cái khi
oan khuất
Biết bao nhà u uất buồn
đau,
Nhà Dì nào có thoát đâu,
Con trâu cũng mất,
nhà lầu cũng chia,
Dẫu sau đó oan kia được
sửa,
Nhưng mắt Dì chan chứa
lệ rơi
Dang tay chèo chống với
đời
Muôn ngàn hy vọng bốn
người con thơ
ôi,
dẫu bước người đi nhẹ gánh
sao
Dì không nghĩ cảnh người còn
đau
lòng, nát ruột cháu con
lệ
rơi thương nhớ, bồn chồn chị em
thế
là hết, hai miền cách biệt
Cháu
khóc Dì trăm tiếc ngàn thương
Xa
xôi Dì có tỏ tường
lòng
thành cháu đốt nén hương nhớ Dì
||
28/7/1977
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét