BÀI
THƠ VIẾNG BẠN
( Viếng hương hồn Nguyễn văn
Thành,
sinh
viên năm thứ nhất ĐHBK mất do đau ruột thừa)
Biết
tin nhau tưởng còn gặp gỡ,
Có
ai ngờ lỡ dở đời anh,
Hai
mươi bốn tuổi xuân xanh
Sớm
nay đã mất, khô cành, héo cây.
Ôi!
nhớ lại những ngày anh sống,
Cuộc
đời đang mở rộng tương lai,
Nghe
anh mơ ước ngày mai,
Sao
bừng lửa sống, sao dài cánh chim.
Sáng
nay tiếng nói đã im,
Nụ
cười đã
tắt, biết tìm anh đâu?
Cỏ
cây đuợm vẻ dầu dầu,
Vòng
hoa lạnh trắng một màu thương anh.
Bạn
bè đã đến vây quanh,
Sao
anh nằm đấy, sao anh im lìm?
Anh
đi tiếng nhạc cũng im,
Cây
đàn vô chủ biết tìm ai chơi?
Bữa
cơm thiếu mất anh rồi,
Chén
trà điếu thuốc khi ngồi vắng anh,
Vắng
anh những buổi học hành,
Dáng
người mảnh khảnh chân thành biết bao.
Tiễn
anh, trời đất xôn xao,
Đây
thầy, đây bạn đến chào anh đây.
Hương
hồn Thành hỡi có hay !
Bệnh viện Âp Dâu Hưng
Yên, Tháng 5 năm 1969
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét