BÀI
THƠ CHO CON GÁI
Cha viết bài thơ cho con
Hỡi đứa con gái đầu lòng thương quý
Con hãy cười lên, cười lên con nhé,
Cho cha ấm lại chút lòng.
Có nghe cha gọi con không,
Những ngày xa vắng?
Con chưa gọi cha bằng tiếng gọi thân quen
Như người ta trong cuộc sống,
Nhưng cha đã hiểu con rồi,
Khi con cười,
Khi con khóc,
Ôi tiếng gọi từ cha ngày xưa ấm
ức,
Hôm nay vẫn thế, lạnh lùng.
Cái riêng nghẹn ngào bao phủ
những cái chung,
Đời cha buồn đau một chuỗi,
Cái ngày đón con, con là niềm
an ủi,
Những ngày xa con, con là nỗi
nhớ mong,
Thương con từ buổi lọt long,
Đã sớm chau đôi mày tư lự,
Con suy nghĩ gì những buổi đầu
tiên đó?
Mà vẻ thơ đã đượm vẻ băn
khoăn?
Tan nát lòng cha, đi ở tần ngần,
Thương con lắm lắm;
Khi pháp luật lặng im, khi
công lý mịt mờ xa thẳm;
Đời bà con đau đến tuổi 60,
Đời cha con thiếu những nụ cười,
Và mẹ con sẽ còn vất vả.
Những cái ngã,
Không có người nâng.
Tự đứng lên thôi, lòng lại nhủ
lòng;
Đạp lên cuộc đời mà sống.
Cha tìm cái vui ở bốn phương
lồng lộng,
Cho hồn đôi chút xanh tươi,
Để trao cho con khi con đã
thành người
Hãy hiểu cha, con nhé.
Cha bế con lên nhè nhẹ;
Mừmg con biết lẫy, biết cười,
Ba tháng qua đi, bốn tháng lại đến rồi;
Con là niềm vui bát ngát.
Cái buồn quái ác,
Chẳng lẽ nào lại đến đời con.
Trăng khuyết , trăng tròn;
Mong con biết đi, biết nói;
Mong con biết nghe, biết gọi;
Mong con biết học, biết chơi;
Dẫu đời cha theo đó đầy vơi,
Thì con ơi - cha là con đó
05/6/1975
(Những ngày đau mắt thực tập tốt
nghiệp tại Nam Định)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét