Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không
Minh họa: Văn Nguyễn |
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo
Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi
Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi
Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
Thương Hòn Mê bão tố phía âm u
Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
Thương Hòn Mê bão tố phía âm u
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
Những đau thương trận mạc đã qua rồi
Bao dáng núi còn mang hình góa phụ
Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi
Những đau thương trận mạc đã qua rồi
Bao dáng núi còn mang hình góa phụ
Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
Những ngọn sóng hóa Bạch Đằng cảm tử
Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng
Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
Những ngọn sóng hóa Bạch Đằng cảm tử
Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng
Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân
Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân
Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
Những chàng trai ra đảo đã quên mình
Một sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trước (*)
Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh
Những chàng trai ra đảo đã quên mình
Một sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trước (*)
Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát
Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi
Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi
Nguyễn Việt Chiến(*) Mới đây người dân huyện đảo Lý Sơn đã tìm thấy một sắc chỉ của vua triều Nguyễn năm 1835 cử dân binh ra canh giữ đảo Hoàng Sa
Đến tuổi này
Hồng Thanh Quang
Đến tuổi
này giở báo
Đọc tin
buồn đầu tiên
Lỡ đâu đồng
đội cũ
Lỡ đâu lại
người quen
Đến tuổi
này thấy ngại
Những quan
hệ vàng son
Lắng những
lời to tát
Tránh suy
bì thiệt hơn
Đến tuổi
này bầu bạn
Vừa ngồi
vào đã say
Chuyện xưa
cùng nhau nhớ
Dở mấy vẫn
còn hay
Đến tuổi
này chỉ sợ
Lỡ mạo phạm
thương yêu
Một chiều
em phố rộng
Bỗng nghe
lòng cô liêu…
17-11-2011
Nói với Tấm
Hồng Thanh quang - 1997
Trời
phú đôi bàn chân nhỏ nhắn
Hoàng tử thi nhân đều phải xiêu lòng hể khó khăn lập tức ông bụt hiện trở ngại gì cũng vượt như không Ừ thì cũng đoạn trường lắm lắm hóa vàng anh thành quả thị luân hồi nhưng chim sẻ đã nhặt giùm em thóc bị bà già rộng mở đỡ em rơi
Hoàng
tử nữa đúng là trong cổ tích
mê bàn chân yêu cả một con người dù ai đó cũng lả lơi xinh xắn vẫn nhớ tìm em trên mọi nẻo đời em đáng lẽ phải rộng lòng biết mấy chấp chi bà vợ của cha mình giọt máu đào hẳn hơn ao nước lã thế mà em đã chẳng thể nương tình
Tôi
cũng thích em bàn chân nhỏ nhắn
Cũng hiểu em oán trả nợ đền Nhưng kết cục của mẹ con Thị Cám Khiến bùi ngùi hơn những nỗi về em... |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét